Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

Leo núi

Đường đời xa xôi, đi mãi rồi cũng mỏi.
Cũng như leo núi vậy rất nhanh mỏi, đấy là riêng mình thế, nhưng cứ kiên trì thì đich nào cũng tới. Kinh nghiệm leo núi của tôi là mệt thì nghỉ không cố, dù ko phải là người lên đc đến đỉnh nhanh nhất nhưng ít ra không phải là kẻ bỏ cuộc sớm nhất. Mà mình thì có quan tâm người khác nhìn mình gì đâu, cái chinh là cảm giác khi lên được cái chỗ mình muốn leo, là trải nghiệm khi đi hết con đường mình đã chọn.
Đường đời gian nan, nhưng cứ vui mà bước tiếp, nhất định hạnh phúc sẽ đén
Tôi không phải là một đứa leo núi giỏi, dẫn chứng là những lần leo núi gần đây đều có người dắt đi, cứ lên cao là chân rất run, từ nhỏ đã bị sợ độ cao rồi. Lúc ấy thì thấy ngại thật xấu hổ thật, rõ ràng vì mình mà người ta đi chậm hơn, tốn sức hơn. Nhưng có sao chứ có bạn đồng hành âu cũng là niềm hạnh phúc mà có phải ai cũng có được đâu?!?